Wednesday, July 1, 2009

Duyên không nợ-khách xưa giờ khản cổ. Gọi hàng rong đau đáu cả một đời.



Anyway, you all know the context so just enjoy the poem.

lam nhi: anh ơi dậy ăn khoai nướng nè
lam nhi: ngủ nưóng là Nhi ăn hết đó
lam nhi:
Hàng rong cúc quỳ (Thai Uyen)

Mười năm trước anh làm thân khách lạ
Đợi hàng rong rao bán mỗi chiều qua

Em cô gái yêu một loài hoa dại
Đâu hay rằng màu vàng đắng xót xa

Thuở cuộc sống chưa đã nghĩ suy gì
Anh viết vội trang thơ tình thi sĩ
Chiều phố núi có một chàng lãng tử
Chờ hàng rong em mang nặng Cúc quỳ

Đời chưa vội nụ hôn đầu đã vội
Hương tóc mây se chặt mối duyên đời
Em thường bảo"duyên phải chung cùng nợ

Bởi giữa đời mấy ai dễ vẹn đôi"

Thời gian chảy theo thăng trầm hối hả

Đã mười năm-anh làm kẻ lạ xa

Em quay gót,gánh hàng rong bỏ lại,
Nơi nhà chồng quên hết kỉ niệm qua

Ngày xưa ấy giữa vội vàng nông nôĩ
Chuyện tương lai ai đoán hết một đời
Duyên không nợ-khách xưa giờ khản cổ
Gọi hàng rong đau đáu cả một đời.


lam nhi: bài thơ này do 1 ng bạn của Nhi viết lúc tạm biệt mối tình xuă
lam nhi: thấy hay hay nên tặng anh
I just love the last two sentences so much.

No comments: